Em muốn kể về bầu trời của em
Cho cả tỉ người trên thế giới này biết
Ấy là bầu trời xanh xanh biếc
Xanh màu của mây, của gió, của mắt anh cười.
Em muốn kể thật nhiều về một người
Làm em yêu, em nhớ, em chờ đợi
Người ôm em vào lòng, đan tay em thật chặt
Qua phố đông người chỉ có anh và em.
Ngoài trời mưa xôn xao
Nỗi nhớ anh dào dạt…
Chỉ tiếc là tim mình quá chật
Không gom đủ nỗi nhớ, đành viết vội vào đây.
Em muốn kể về cái nắm tay đầu tiên
Quán cafe chẳng đông người, không phải lần đầu chúng mình lui tới
Anh nắm tay em, em vụng về, ngại ngùng, không dám nói
Những ấm áp lần đầu em sẽ chẳng quên đâu.
Em đã kể với anh về những điều này chưa
Rằng em chẳng có gì
Chỉ có anh để thương để nhớ?