Em hái tặng anh chùm hoa xoan tím
Trong ráng chiều sót lại của mùa xuân
Trong màu mắt ai buồn, ngẩn ngơ giấu kín
Trong cả khoảng trời mơ mộng bị lãng quên.
Có phải khoảng trời em đã bị lãng quên?
Khi những mùa hoa vô tình trôi qua như thế
Khi kỉ niệm mùa về chỉ mình em níu giữ
Từng cánh hoa rơi nghiêng tím một khoảnh sân
Có phải hoa rơi nghiêng tím một khoảnh sân?
Bởi vì gió thổi rung rinh từng cành lá
Bởi vì mưa tới ướt đôi cánh hoa, vương vấn
Em ngồi tựa vào mùa và hái từng chùm hoa
Có phải em hái tặng anh từng chùm hoa?
Mượn mùa xuân này thêm một nỗi nhớ
Mượn bầu trời một góc mây trắng xóa
Mượn cuộc đời một màu tím bâng quơ…