Tháng 11 mở đầu bằng sự háo hức đón sinh nhật, trôi vèo đến kỷ niệm 3 năm ngày cưới… Đến giờ mình vẫn không đủ tự tin xem lại ảnh chính mình trong ngày cưới. Nếu được quay lại, …
Read more →Tháng 11 mở đầu bằng sự háo hức đón sinh nhật, trôi vèo đến kỷ niệm 3 năm ngày cưới… Đến giờ mình vẫn không đủ tự tin xem lại ảnh chính mình trong ngày cưới. Nếu được quay lại, …
Read more →Mới hôm nào còn đếm ngày đếm tháng, giờ đã được đếm bằng năm. Nhật ký 07.08.2016 Mình gọi ngày này là ngày 0 vì đây là ngày trước khi mình trở thành Bạn gái chính thức của Bạn trai. …
Read more →Nhớ lại ngày hôm đó nắng vàng trải dài trên con phố Hà Nội, ngày kỷ niệm chồng mang một bó cúc hoạ mi thật to kèm chiếc túi xách màu hồng đến công ty, đứng chờ mình bên dưới …
Read more →Hôm qua trời đầy gió, em lại muốn tự do như ngày xưa, chẳng bao giờ cần một người đi cùng mà sẵn sàng tận hưởng ngày đẹp trời một mình. Hôm qua, trong lúc hơi… dỗi, em chỉ nói:
– Trời đẹp thế này mà không được đi chơi.
Em còn chưa kể với anh, ngày xưa em mơ anh đưa cho em một mẩu giấy, trên đó ghi: “Anh muốn yêu em.” Đó là giấc mơ hồi em mới phải lòng anh và nghĩ anh cũng có tình cảm với em. Đáng yêu nhỉ? ^^
Có phải yêu thương một người còn là cảm giác vui vui, háo hức nghe kể về một phần tuổi thơ của người ấy? Bức ảnh mình chụp lại khi về nhà anh, thấy nó được lồng khung đặt trên bàn của em gái. Mình giữ lại để thi thoảng mở ra xem cậu bé ngày xưa và người trưởng thành bây giờ có gì giống và khác nhau.
Sau một cái nắm tay
Là ngại ngùng, bối rối
Sau một phút không nói
Là khoảng cách dài ra.
Có một ngày bước chân ra ngõ, mùi khói thuốc từ đâu tạt qua khiến một phút giây kỉ niệm nào đó ùa về. Mùi không mấy dễ chịu ấy vào một ngày gió mùa lại là thứ xúc tác gợi nhiều điều cũ kỹ. Ngôi nhà nhỏ ngày xưa với khoảnh sân rộng, với một đứa bé năm sáu tuổi thì đó là một góc sân rất rộng mà buổi trưa có thể bày trò gì đó nghịch ngợm một mình.
Bạn có bao giờ biết cảm giác thuộc về (sense of belonging) ấy như thế nào không? Bạn có bao giờ cảm thấy bất an trong một môi trường cực kỳ thoải mái vì không có cảm giác được thuộc về? Bạn có bao giờ yêu một người chỉ vì bạn biết rằng, bạn thuộc về người đó và ngược lại?