Sài Gòn đêm. Nếu coi việc được ngắm Sài Gòn trong đêm là một đặc ân thì trong chuyến đi lần này, tôi là người may mắn nhất trên đời rồi.
– Xin chào, Sài Gòn hoa lệ!
Sài Gòn đêm. Nếu coi việc được ngắm Sài Gòn trong đêm là một đặc ân thì trong chuyến đi lần này, tôi là người may mắn nhất trên đời rồi.
– Xin chào, Sài Gòn hoa lệ!
Ngày đầu tiên cầm chiếc máy ảnh trên tay, hí hửng, bồn chồn, hồi hộp như ngày đầu được mời đi cafe. Rồi suy nghĩ mãi về việc sẽ đi đâu, sẽ chụp những bức hình như thế nào…; như thể đang lên kịch bản cho những điều sẽ nói trong buổi hẹn hò đầu tiên.
Lần đầu tiên tới phòng tráng phim, ấn tượng với khu tập thể cũ kỹ, căn phòng đầy những chiếc máy ảnh và vỏ phim để lại, lúng túng đưa cuộn phim đầu tiên cho chị ở phòng tráng, để lại tên và thông tin liên lạc. Ồ, nó giống như ấn tượng đầu tiên với một người, nụ cười, ánh mắt; những câu nói ấp úng chào nhau, những cử chỉ vụng về mà mãi sau này nghĩ lại vẫn thấy xấu hổ.