Thảo Phương

Page 11

Nếu "Viết là hơi thở" thì mình đang học cách thở đều. Mình là một người mẹ hướng nội, nhiều ước muốn, đầy mâu thuẫn và ham chơi.
179 articles written by Thảo Phương

– Bánh Rán có thương bố không?

– Tất nhiên là có rồi.

– Em có thương anh không?

– Có.

– Nhiều hay ít?

– Nhiều.

Em bé của mẹ!
Em bé đang lớn lên từng ngày trong bụng mẹ. Hai hôm nay, mẹ còn cảm nhận được em đang “đạp lúng búng”, hay thuật ngữ chuyên môn gọi là “thai máy”. Mẹ đọc tài liệu thì bảo phải tuần 16 mới cảm thấy, vậy mà em bé được 13 tuần đã kết nối được với mẹ rồi. Mẹ thích lắm! Niềm vui bây giờ chỉ là biết em đang lớn lên từng ngày. Những chiếc quần áo bắt đầu chật đi, càng ngày mẹ càng thấy rõ em nhô lên. Mẹ biết em bé của mẹ sẽ lớn lên khoẻ mạnh và bình an. Mẹ chỉ mong em được bình an…
Mẹ nhớ em, nhớ nhiều lắm!
Mẹ hay buồn, trầm tính và ít nói. Nhưng em đừng vì thế mà bị ảnh hưởng nhé! Từ sâu trong trái tim của mẹ là tình yêu thương vô vàn mẹ dành cho em. Em sẽ cảm nhận được và mẹ tin em sẽ là một đứa bé hiểu chuyện. Mẹ tin và sẽ cố gắng dành cho em mọi điều tốt đẹp nhất.
Mẹ yêu em, em bé của mẹ!

Sau này Bánh Rán lớn lên, mẹ sẽ kể cho con nghe về những ngày Valentine bố lén lút tặng quà mẹ. Như chiếc dây chuyền này bố vội đi mua vào tối muộn ngày 29 Tết, rồi giấu dưới gối để mẹ ngạc nhiên. Bố bảo còn đặt làm một chiếc cùng bộ với đôi khuyên tai trái tim bố tặng mẹ lần đầu ngày 20/10, nhưng mà không được. Bánh Rán mà nghe chuyện chắc bố sẽ ngại mà ngúng nguẩy đầu: “Không biết”.

Continue Reading →

Nếu việc mẹ buồn làm ảnh hưởng tới con thì mẹ vô cùng xin lỗi bạn bé nhỏ. Và thật lòng muốn gửi gắm vào vũ trụ lời nhắn tới con là: đó là vấn đề của mẹ, mẹ sẽ phải tự mình vượt qua nên dù con có cảm nhận được cũng hãy chọn những niềm vui mẹ mang tới cho con, con nhé! Ví dụ như lúc mẹ được bố con ôm thật chặt, khi đó, hy vọng con cũng sẽ cảm thấy được yêu thương ngập tràn.

Continue Reading →

Trong một giấc mơ từ rất lâu rồi
Anh gửi em một dòng thư viết vội
Rằng: “Anh muốn yêu em!”

Em còn chưa kịp gửi anh xem
Cuốn nhật ký ghi đầy những kỷ niệm
Giấc mơ ấy đã trở thành màu nhiệm
Chắc là vũ trụ bảo:
Chúng mình hãy yêu nhau?

Rồi hiện thực lại hoá thành giấc mơ
Khi một sớm mùa đông trời trở rét
Câu chuyện tình em còn đang viết dở
Kết lại bằng một… đám cưới:
Anh đóng vai chú rể còn em là cô dâu.

Đúng là vũ trụ bảo: Chúng mình hãy yêu nhau!